Khi Lỗi
Thuộc Về Những Vì Sao – Sức Mạnh Vô Hình Của Tình Yêu Tuổi Trẻ
Chân thực và cảm động, tác phẩm Khi Lỗi Thuộc Về Những
Vì Sao của
John Green đã lấy đi không ít nước mắt của những người yêu sách. Kể về câu chuyện
tình yêu giữa hai người trẻ đang vật lộn để chống chọi với căn bệnh ung thư, cuốn
sách này đã trở thành biểu tượng của tình yêu đẹp đẽ, giúp con người mạnh mẽ vượt
lên mọi hoàn cảnh.
Tác giả cuốn Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì
Sao
Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao là tác
phẩm thành công nhất của nhà văn John Green.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Green đã
tham gia một số công việc thiện nguyện tại bệnh viện Nhi khoa Quốc gia ở Columbus.
Chính việc tiếp xúc với các bệnh nhi tiếp mắc bệnh hiểm nghèo đã thôi thúc John
Green viết nên một câu chuyện về hành trình gian khổ, đó là cuộc đấu tranh từng
ngày từng giờ với bàn tay của tử thần để giành giật mạng sống. Đây cũng là
nguồn cảm hứng để anh viết nên cuốn tiểu thuyết Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao.
Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao đã được
chuyển thể thành bộ phim ăn khách nhất Bắc Mỹ, dù kinh phí sản xuất chỉ với 12
triệu USD. Cuộc hành trình chiến đấu chống lại bệnh ung thư của đôi bạn trẻ đã
truyền cảm hứng sống cho rất nhiều người có cùng hoàn cảnh với họ, giúp cho họ
có thêm động lực tự tìm lại niềm vui trong cuộc sống.
Nội dung tiểu thuyết Khi Lỗi Thuộc Về Những
Vì Sao
Nhân vật chính trong truyện Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao là cô
gái 16 tuổi tên Hazel. Không giống như những người bạn cùng trang lứa khác, cô
sống thu mình vì căn bệnh ung thư. Hazel luôn hình dung tới cái chết, tâm trí
cô lúc nào cũng cho rằng căn bệnh này rồi sẽ sớm đặt dấu chấm hết cho cuộc đời
của mình mà thôi. Nói một cách phũ phàng, cô ấy sống, chỉ để chờ chết.
“Bất cứ khi nào bạn đọc một cuốn sổ tay, trang web hoặc bất cứ
điều gì về ung thư, người ta luôn liệt kê trầm cảm là một trong những tác dụng
phụ của căn bệnh này. Nhưng trên thực tế, trầm cảm không phải là tác dụng phụ
của ung thư. Trầm cảm là tác dụng phụ của việc chờ chết.”
(Trích Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì
Sao)
Cuộc đời Hazel bỗng xuất hiện những gam màu mới lạ khi một chàng
trai tên Augustus xuất hiện trước mặt. Chàng trai trẻ này mắc bệnh ung thư
xương, anh đã có một cái chân giả và một nỗi sợ thường trực rằng mình sẽ bị
chìm vào quên lãng. Hazel cho rằng Gus thật ngớ ngẩn, vì cuối cùng ai cũng phải
chết và sẽ bị lãng quên mà thôi.
Patrick động viên: “Augustus, có lẽ cậu muốn chia sẻ với nhóm về
nỗi sợ hãi của cậu.”
“Nỗi sợ hãi của tôi?”
“Ừ.”
“Tôi sợ bị chìm vào quên lãng.” Hắn đáp không đắn đo. “Tôi sợ
điều đó giống như một người mù sợ bóng tối vậy.”
(Trích Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì
Sao)
Hai người họ gặp nhau trong một câu lạc bộ dành cho bệnh nhân
ung thư với mong muốn hòa nhập với cuộc sống. Thực tế thì Hazel bị mẹ cô bắt
làm điều này. Qua những lần tranh luận, họ mau chóng trở thành bạn của nhau và
dành cho nhau tình yêu lúc nào không biết.
Hazel và Gus đã cùng nhau trải qua những cung bậc cảm xúc tuyệt
vời nhất trong tình yêu. Họ cùng nhau đi du lịch ở nước ngoài, ngay cả khi sức
khỏe của Hazel không được đảm bảo. Mỗi người trong họ đều được sống một cuộc
đời khác, có niềm vui, tiếng cười và tình yêu cao đẹp.
Rồi điều đáng sợ nhất cũng đến, Gus qua đời. Anh để lại cho
Hazel một bức điều văn và nhờ Van Houten – nhà văn yêu thích nhất của Hazel
giao bức thư ấy đến cho cô.
Câu chuyện có một cái kết buồn và thật cảm động:
“Anh yêu em, và anh biết rằng tình yêu
chỉ là một tiếng hét vào khoảng không, và sự lãng quên là không thể tránh khỏi,
và rằng tất cả chúng ta phải chịu số phận, đến một ngày, khi tất cả những việc
ta đã làm trở thành cát bụi, anh biết Mặt trời sẽ nuốt chửng Trái đất, dù có
thế nào thì anh vẫn cứ yêu em.”
Tuy
cùng chung số phận, nhưng đối lập tính cách
Ở đầu truyện Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì
Sao, Hazel hiện lên với gam màu xám ủ dột và lạnh ngắt vì mặc cảm với căn bệnh
ung thư.
Cô bé không có nhu cầu kết bạn, không
mặn mà với những cơ hội, không muốn đi ra ngoài vì chiếc ống thở oxy qua mũi
cùng bình hô hấp đeo bám mỗi bước chân. Chấp nhận số phận, Hazel cho rằng cái
chết đã được an bài, và dù sao thì, hãy đồng ý với việc đó và chờ nó đến mà
thôi.
Trái ngược với đôi mắt buồn của Hazel là
nụ cười tươi như nắng của Augustus. Cậu ngậm điếu thuốc trên môi và tuyên bố
với Hazel rằng “Ta có thể đặt cái thứ giết người này giữa hai hàm răng mà không
cho nó sức mạnh để giết ta”. Cái chân giả chẳng hề cản bước cậu khám phá cuộc
sống, hòa nhập với mọi người.
Hai gam màu đối lập trong Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao hòa
trộn vào nhau đã tạo nên một bức tranh rực rỡ của tuổi trẻ. Những đoạn hồi ức
được bên nhau của đôi bạn trẻ tuy ngắn ngủi nhưng thực sự vô giá.
Tình
yêu tỏa sáng trong đoạn cuối cuộc đời
Dẫu cơ thể chẳng còn hoàn hảo, Hazel thì
chung sống với cái ống thở còn Augustus chẳng thể thiếu chiếc chân giả của
mình, hai người họ vẫn tạo nên một câu chuyện tình yêu tròn đầy và vô cùng hạnh
phúc.
Tình yêu không chỉ thay đổi Hazel mà còn
làm cuộc đời Gus thêm phần lấp lánh. Hazel giống như bông hoa héo rũ được tưới tắm
dưới dòng nước mát, Augustus được trải nghiệm cuộc hành trình của tình yêu mà
anh chưa được tận hưởng trong đời.
Họ chia sẻ với nhau những bài thơ hay,
cùng bàn luận về sự ám ảnh của nỗi đau tột cùng và bên cạnh nhau khi cơn đau
hành hạ, những lời tâm tình của họ khi hẹn hò khiến người đọc tan chảy vì chúng
thật đẹp và rồi thật buồn.
Cái kết của Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao chân
thực nên chẳng đẹp như chuyện cổ tích. Gus ra đi mãi mãi. Nhưng tôi tin anh đã
sống thật viên mãn với tình yêu đẹp như nhạc và thơ của mình.
“Nhưng anh tin vào tình yêu đích thực,
em biết không? Anh luôn tin rằng con người phải có tình yêu đích thực của cuộc
đời mình, và tình yêu đó sẽ tồn tại mãi mãi miễn là ta còn tồn tại trên cõi đời
này.”
Lời kết
Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao không chỉ
là một tiểu thuyết tình yêu bình thường. Cuốn sách ấy còn chứa đựng những thông
điệp về tình yêu cuộc sống, về cái cách chúng ta trân trọng cuộc sống này dù
biết rằng cái chết đang cách ta chỉ vài bước chân.
“Em có sự lựa chọn trong thế giới này.
Anh tin ai đó có thể kể những câu chuyện buồn, và chúng ta có thể kể những câu
chuyện vui.”
Nhận xét
Đăng nhận xét