Con Chó Nhỏ
Mang Giỏ Hoa Hồng – Bài Học Cuộc Sống Từ Những Chú Chó
Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh là một trong những tác giả được yêu thích nhất
tại Việt Nam với những “truyện thiếu nhi vốn không dành cho thiếu nhi”. Nếu bạn
đã lỡ yêu Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ hay Tôi là Bêtô thì đừng bỏ lỡ Con Chó Nhỏ Mang Giỏ
Hoa Hồng –
một câu chuyện thú vị nhưng đong đầy bài học nhân văn thông qua lời kể của những
chú chó.
Tác giả Nguyễn Nhật Ánh và tác phẩm Con
Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng
Dịu dàng, nhẹ nhàng, ấm áp, đó là cảm
nhận của hầu hết bạn đọc với những tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh. Những truyện
ngắn của bác Ánh không có quá nhiều xung đột hay những chi tiết hồi hộp đến
thót tim, đó là những câu chuyện vui buồn, trong sáng của tuổi mới lớn, về thời
cắp sách đến trường xen lẫn tình cảm gia đình và những rung động đầu đời thơ
ngây ngô.
Có người nói rằng, vì Nguyễn Nhật Ánh
sáng tác nhiều nên truyện của bác cứ tựa tựa nhau. Dẫu vậy, người đọc mọi lứa
tuổi vẫn say mê truyện của bác Ánh, vì những tác phẩm nhẹ nhàng, dung dị ấy đưa
người ta quay lại những tháng ngày tươi đẹp, dễ chịu của tuổi thơ. Ai trong
chúng ta cũng cần những câu chuyện đó để xoa dịu tâm hồn giữa những tháng ngày
vất vả, bon chen của cuộc sống hiện đại.
Tóm tắt nội dung Con Chó Nhỏ Mang Giỏ
Hoa Hồng
Nếu đã đọc truyện Tôi là Bêtô, bạn hẳn
sẽ nhớ gia đình chị Ni với ba mẹ cùng người anh trai tên là Nghé. Nhà chị Ni
nhận nuôi thằng Suku trước hết, đó là một chú chó có đôi mắt long lanh và bộ
lông trắng xoăn tít như một thiên thần. Ai vào nhà chơi mà nhìn thấy Suku thì
đều muốn nựng. Suku lại mắc bệnh nhớ con người và rất ham ăn lại còn hay cắn
bậy. Nó đã in dấu răng lên cả Tây, Ta lẫn Việt Kiều.
Sau đó, nhà chị Ni nhận nuôi thêm bốn
chú chó. Đó là Batô (nhân vật “tôi”), Haili, Êmê và Pig. Haili có đôi chân dài
miên man cùng ngực nở eo thon, trước mặt con người nó luôn tỏ vẻ đáng yêu nên
được mọi người yêu chiều. Ngược lại, sau lưng con người nó lại là một kẻ đầu
gấu, lúc nào cũng muốn mình trở thành kẻ thống trị.
Êmê sinh cùng lứa với Haili, nó không
thừa hưởng vẻ ngoài đẹp đẽ như anh chị em của mình nhưng có nguyên tắc sống
không ai có thể xâm phạm. Nó không muốn cai trị ai và không ai có thể cai trị
nó. Nếu ai động vào sự bất khả xâm phạm ấy, nó có thể chiến đấu đến cùng.
Con Pig thì thuộc giống chó săn, nó có
thể tung ra những ngón đòn vô cùng chính xác. Nhưng từ nhỏ đã bị thằng Suku ức
hiếp nên nó khá nhút nhát và thỉnh thoảng hơi khờ khạo.
“Bất cứ một con chó con hay một đứa bé
con nào cũng vậy, ở nhà bị anh chị ức hiếp, đến trường bị bạn bè bẹo tai đá
đít, con cún đó (hay đứa bé đó) sớm muộn gì cũng bị tự kỷ, hễ thấy bóng ai lại
gần là sợ hãi vãi cả linh hồn.”
Ưu điểm lớn nhất của Pig là trực giác,
nó có thể phân biệt người tốt kẻ xấu qua nét mặt và điệu bộ. Trong một lần 4
đứa được dẫn đi dạo vào ban đêm, có 2 con chó hoang đã lao vào tấn công chúng.
Pig đã chiến đấu tới cùng để bảo vệ anh em của mình và bị thương nặng nhất.
Năm chú chó chung sống với nhau, không
ít lần chúng xảy ra ẩu đả, thậm chí còn bị ba chị Ni đem đi cách ly. Chính thời
khắc lệnh cách ly bị bãi bỏ, chúng mới nhận ra tình bạn và tình yêu thương cao
quý hơn quyền lực rất nhiều. Trong những ngày Pig nằm thoi thóp, cả đám đã được
ở cạnh Pig cho tới giây phút cuối cùng.
Ý nghĩa của truyện Con Chó Nhỏ Mang Giỏ
Hoa Hồng
Những ai yêu chó chắc hẳn sẽ thấy Con
Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng là một câu chuyện vô cùng xúc động. Hình ảnh chú chó
Êmê ngậm giỏ hoa hồng và chạy đến chân ba chị Ni giống như hành động tạ ơn của
loài chó đối với con người.
“Chó là loài duy nhất trên trái đất yêu
bạn nhiều hơn bạn yêu chúng.”
Dù năm chú chó vô cùng nghịch ngợm, đã
gây ra vô số rắc rối cho gia đình chị Ni, họ vẫn yêu quý đàn chó của mình như
yêu thương con người. Cảnh cả gia đình ngồi cạnh Pig khi nó trút hơi thở cuối
cùng đã lấy đi nước mắt của không ít độc giả.
“Tôi đã sống với chúng nhiều năm, gắn bó
với chúng và từ lâu đã xem chúng là bạn nhưng tôi cũng biết chúng không thể ở
với tôi mãi mãi…”
Tình thân không chỉ được thể hiện dưới
người với người hay người với chó. Chúng ta cảm nhận được, giữa năm chú chó
luôn có một mối gắn bó khăng khít mà chỉ những lúc nguy nan mới được thể hiện
ra. Chúng có thể đánh nhau suốt ngày để giành vị trí đầu đàn nhưng lúc cần
thiết, chúng vẫn đoàn kết hợp lực lại để chống giặc “ngoại xâm”.
Những
bài học trong Con Chó Nhỏ Mang Giỏ Hoa Hồng
Từ câu chuyện của những chú chó, tác giả
gửi gắm đến người đọc những bài học hết sức con người.
Góc nhìn của chú chó giúp chúng ta nhìn
cuộc đời tích cực hơn. Nhân vật chính trong truyện là chú chó Batô. Không có
điểm gì đặc biệt về tính cách, cũng chẳng đẹp mã hay tài năng như anh em cùng
trang lứa, Batô chọn cách thu mình lại, ánh mắt trải rộng ra để thấy những điểm
đáng yêu và biết ơn cuộc sống này.
Sách cũng giúp chúng ta trân trọng hơn những gì mình đang có.
Đoạn văn cuối sách thực sự làm tôi xúc động vì những trải lòng của chú chó Batô:
“Bạn đã bao giờ buồn chưa?
Có phải trên đời có hàng trăm lý do dẫn
dắt ta đến nỗi buồn?
Có phải cuộc đời một con người cũng như
một con chó có hàng trăm lần bị nỗi buồn ném đá?
Nhưng không nỗi buồn nào có thể so sánh
với nỗi buồn khi ta sắp mất đi một người thân. Đó là loại nỗi buồn không thể
đem đóng gói rồi giấu vào một góc khuất nào đó trong vỏ não. Nó luôn tan chảy
ra và len lỏi vào mọi khe hở trong tâm hồn bạn. Nó khiến bạn không làm gì vẫn
thấy kiệt sức từng giờ từng phút từng giây.”
Nhận xét
Đăng nhận xét